Quán Tâm Vô Thường

Tâm vọng nếu không nơi bám víu,

Thể tánh rốt cùng sẽ ra sao?

Đuốc trong gió lập lòe chớp lóe,

Thuyền dạt trôi mặt biển nhấp nhô.

Một căn nhà mở ra sáu cửa,

Sáu anh em cùng trải giang hồ.

Rối rắm mỗi người một cõi riêng,

Ngổn ngang trăm mối đều khác biệt.

Màu sắc chợt vàng lại chợt xanh,

Âm thanh khi động rồi khi tĩnh.

Mũi ngửi thối thơm tùy mỗi lúc,

Lưỡi nếm mặn nhạt thường đổi thay.

Nóng lạnh bất chợt, thân thường biết,

Yêu ghét hai đường, ý theo ngay.

Trần cảnh dứt rồi, tâm an ổn.

Tình đã không, trí bám vào đâu.

Lật nhào tận đáy hang năm dục,

Đảo ngược tầng tầng ổ sáu căn.

Giặc cướp về cải tà quy chánh,

Chim chóc mừng vui thoát lưới sa.

Đến khi bừng ngộ lẽ thường trụ,

Vọng niệm trùng trùng thảy tiêu ma.