Quán Thân Bất Tịnh

Một niệm đảo điên vừa sinh khởi,

Huyễn thân duyên hợp đã hiện rồi.

Một bọc chứa đầy bao máu mủ,

Trong ngoài trên dưới rặt tanh hôi.

Giấy mỏng, da che không thấy thịt,

Dây ràng, gân buộc giữ xương thôi.

Lông mọc trên người như cỏ dại,

Trùng bọ trong thân khắp mọi nơi.

Tim gan phèo phổi toàn nhơ nhớp,

Khăn áo xênh xang lấp liếm thôi.

Bốn đại vốn là hư huyễn cả,

Sáu căn không thật quá rõ rồi.

Nói năng phát tiếng nhờ hơi gió,

Chuyển động đều do khí xoay vần.

Gượng ép phân chia nam với nữ,

Hư danh đối đãi lập chủ, trần.

Ba thước đất gò, trăm năm dứt,

Một nấm mồ, muôn thuở gửi thân.

Sang hèn rồi cũng buông tay trắng,

Hiền ngu đồng phận đáng tương lân.

Luống kiếp sinh ra toàn vô nghĩa,

Ai người nhận biết cội nguồn chân?