Loài Thủy Tộc Trả Ơn

Ông Lý Cảnh Văn là một người rất nhân từHằng ngày ông thường ra bờ sông hỏi các ngư phủ: “Hôm nay mấy chú bắt được thứ gì đó? Cá, cua hay là ba ba?” Vừa hỏi, ông vừa đưa tay vào túi quần lấy tiền ra mua hết tất cả loài thủy tộc đó rồi mang chúng đi phóng sinh. Người ta nghĩ bởi ông có nhiều tiền cho nên mới phung phí tiền bạc như vậy. Thực ra ông vốn không phải là người giàu có gì, nhưng vì ông muốn làm phước phóng sanh giải cứu cho những con vật bất hạnh đó.

Sau khi phóng sanh những con cá, cua và ba ba xuống nước, ông sung sướngcười và nói: “A, nay chúng mày được tự do rồi đấy!” Ông cảm thấy vô cùng hạnh phúc suốt cả ngày hôm đó.

Ông Lý là nhà hóa học, chế thuốctâm học và cũng là một triết gia. Ông thường hay thử nghiệm các loại hóa chất xa lạ. Ðôi lúc ông nuốt, uống các hóa chất đó vào để xem biết kết quả của chúng sẽ ra sao. Cuối cùng ông bị trúng độc. Trên lưng ông phát sinh một ung nhọt lớn và không thuốc nào có thể chữa lành. Cái mụt nhọt đã hành hạ ông đau đớn suốt đêm không ngủ được.

Ông lăn qua trở lại trên giường. Và nằm xoay hướng nào lưng ông cũng cảm thấyđau nhức. Trong lúc hôn mê, ông mơ màng thấy những con cá, cua và ba ba đến dùng nước bọt thoa vào mụt nhọt của mình. Chúng liếm trên lưng đau bệnh của ông và ông cảm thấy vô cùng dễ chịu. Trong một thời gian ngắn, cái mụt nhọt đau đớnthấu xương kia không còn nhức nhối nữa và cái ung nhọt trên lưng ông trở nên lành hẳn. Ông phấn khởi nhảy xuống giường mừng rỡ nói: “A, nay tôi có thể đi đứng được rồi! Tôi đã mạnh khỏe không còn ốm đau gì nữa!”

Vị thầy thuốc cũng ngạc nhiên không tin điều đó. Bởi lẽ không có ung nhọt nào lở loét hôi thối mà có thể chữa lành mau như thế! Nhưng cái mụt nhọt sau lưng ông Lý rõ ràng nay đã biến mất, và mọi chất độc trong thân thể ông cũng không còn. Thực tế là hiện tại ông thấy khỏe mạnh hơn thời gian trước lúc ông đau bệnh.

Vào cuối đời cuộc sống trường thọ của ông Lý Cảnh Văn, khi nào có tiền ông ra chợ hỏi một cách nhã nhặn các ngư phủ hôm nay nếu có bắt được cá, cua hay ba ba gì thì ông lấy tiền ra mua hết và mang chúng đến bờ sông phóng sinh tất cả. Với nụ cười hiện ra trên nét mặt hân hoan, ông vui vẻ nói: “Giờ đây, chúng bây được giải thoát rồi đó!” và ông nhìn chúng tự do bơi lội dưới nước cho đến khi con cá, con cua, và ba ba cuối cùng không còn trông thấy nữa. Sau đó, ông rảo bước trở về nhà với nỗi lòng tràn đầy hạnh phúc