Sự Tích Giới Luật – Ba Mươi Pháp Xả Đọa ( Ni Tát Kỳ Ba Dật Đề ) – Phần 3

  1. XIN Y KHÔNG THÂN:

Phật ở Xá vệ chế giới này. Tỳ kheo Bạt nan đà có tài ăn nói lưu loát, biết nhiều hiểu rộng, một buổi sáng sớm tình cờ gặp một ông trưởng giả mặc áp lông cừu sang trọng đi vào vườn Cấp cô độc vãn cảnh. Nghe Tỳ kheo nói chuyện quá hay, ông ta phát tâm muốn cúng dường: “Tôi muốn cúng dường đại đức, đại đức cần gì xin nói cho tôi biết?”.

Bạt nan đà muốn trêu ông ta bèn nói: “Điều mà tôi cần, ông không thể nào cho được, nói ra cũng vô ích mà thôi”.

Trưởng giả năn nỉ: “Không hề gì, xin đại đức cứ nói đi. Tôi sẽ đá ứng”.

– “Thật không?”.

– “Thật”.

Bạt nan đà nói: “Tôi cần cái áo lông cừu trên người ông đang mặc”.

Ông trưởng giả nói: “Cũng được, nhưng xin hãy để đến mai, tôi sẽ cho người mang đến. Vì hôm nay đi dạo sớm, tôi chỉ khoác một cái áo này ra ngoài cho mau”.

Bạt nan đà bèn bảo: “Thấy chưa? Tôi đã nói là điều tôi xin, ông không thể nào đáp ứng, thì nay quả nhiên như vậy”.

– “Không phải là tôi không thể cúng cho đại đức cái áo này, tôi chỉ nói là hãy để đến mai”.

– “Tôi không cần nó ngày mai, tôi cần ngay bây giờ. Ông tiếc của thì cứ nói phứt đi, đừng bày đặt nói loanh quanh để từ chối”.

Bị chạm tự ái, ông trưởng giả bèn cởi phăng cái y đưa cho tôn giả rồi hằm hằm ra về. Thấy ông mang giày da sang trọng, vận quần xa tanh dài láng bóng, nhưng mình lại ở trần trùng trục mà tản bộ giữa đường, không ai không ngạc nhiên. Về đến cổng, gia nhân ra chào đón thấy vậy thất kinh hỏi dồn: “Thưa chủ nhân, cái áo cừu đẹp của chủ đâu rồi? Phải chăng chủ đã bị bọn cướp đường trấn lột?”.

– “Phải, ta đã bị Sa môn Thích tử trấn lột mất cái áo cừu”. Thiên hạ bu tới biết chuyện, chê bai Tỳ kheo tham cầu không biết chán; dù người ta có cho cũng không nên nhận những vật đắt giá, huống hồ cưỡng bức mà xin. Khi câu chuyện này đến tai Phật, ngài bèn họp tăng chế giới: “Với người cư sĩ không thân, không được xin y”.

Nguồn:budsas.org