NÓI VUA BẠO NGƯỢC

Xưa có người nói nhà vua rất bạo ngược làm việc cai trị, chính trị nhiều điều vô lý. Nhà vua nghe thấy giận quá, không xét ai là thủ phạm, tin kẻ nịnh thần, bắt ngay một hiền thần lóc một trăm lạng thịt nơi xương sống.

Sau có người chứng minhhiền thần đó không nói lời ấy, tâm vua hối hận đem một nghìn lạng thịt đến vá vào chỗ cũ. Nửa đêm hiền thần kia rên rỉ, khổ não nhà vua nghe tiếng hỏi: “Sao mà khổ não, lấy thịt trăm lạng, đền thành nghìn lạng còn không đủ ư?” Những người cận vệ đáp: “Tâu Đại vương, như chặt đầu con đi, tuy có đền lại nghìn đầu cũng không khỏi sự chết của người con. Nay hiền thần này tuy được thịt gấp lên mười lần, cũng không khỏi được sự đau khổ?”

Người ngu ở đời không sợ gì đời sau, tham khát sự vui hiện tại, làm khổ sở chúng sinh, bới móc trăm họ, kiếm nhiều của cải để làm phúc, mong diệt tội, được phúc. Như ông vua kia lóc lấy thịt người, đem thịt khác vá vào mong không đau đớn thực khó có vậy!