Quả Báo Nhãn Tiền

Đan Tâm

Chuyện kể rằng, lúc Thế Tôn cùng các Tỳ kheo ở tại tịnh xá Trúc Lâm, cách đó không xa, có đồ tể Cunda sống bằng nghề mổ heo. Mỗi lần giết heo, ông ta trói heo thật chặt vào cột và nện nó bằng một cây chày vuông. Rồi banh hàm và rót nước nóng vào họng, kế đến đổ nước nóng lên lưng heo, làm tuột lớp da đen và thui lớp lông cứng bằng một bó đuốc. Cuối cùng ông cắt đầu heo bằng một thanh kiếm nhọn rồi xẻ thịt lột da…

Và Cunda đã sinh sống bằng nghề mổ heo và bán thịt như thế gần năm mươi năm. Dù Thế Tôn ở tịnh xá cách đó không xa mà chẳng khi nào Cunda cúng dường Ngài, dù là một cành hoa hay một nắm cơm, cũng không làm một việc công đức nào cả.

Một hôm ông mắc bệnh, và dù ông ta vẫn còn sống nhưng lửa của địa ngục A tỳ đã bốc cháy trước mặt. Khi cực hình địa ngục giáng xuống đồ tể Cunda, ông ta bắt đầu kêu eng éc và bò bằng tay và đầu gối. Người nhà rất kinh khiếp tìm mọi cách bịt miệng ông ta, chặn các cửa và nhốt ông ở trong nhà. Suốt bảy ngày, chịu sự đau khổ cùng cực của địa ngục, ông luôn mồm rống eng éc như heo.

Vài Tỳ kheo đi ngang qua cửa nhà ông, nghe tiếng heo kêu eng êc ồn ào khi về tịnh xá, bạch với Thế Tôn: Bạch Thế Tôn, trong bảy ngày qua cửa nhà đồ tể Cunda đóng kín và ông ấy vẫn tiếp tục giết heo. Thể Tôn nghĩ xem, biết bao nhiêu heo bị giết. Thật từ trước tới nay chưa thấy ai độc ác và dã man như thế. Đức Thể Tôn nói:

– Này các Tỳ kheo! Ông ta không giết heo trong bảy ngày qua. Sự trừng phạt phù hợp với việc làm ác đã xảy đến đối với ông ta. Ngay khi ngục A tỳ đã hiển hiện. Vì cực hình này, ông ta bò tới bò lui trong nhà, kêu la eng éc như một con heo suốt bảy ngày. Hôm nay ông ta đã chết và bị đưa vào địa ngục A tỳ. Nói xong, Thế Tôn đọc Pháp cú :

Nay sầu, đời sau sầu
Kẻ ác hai đời sầu
Nó sầu, nó ưu não
Thấy nghiệp uế mình làm

(Kể theo Tích truyện Pháp)

—o0o—

Bài Học Đạo Lý

Ác giả ác báo, làm ác tất phải gặp quả báo ác là một sự thật, luôn xảy ra trong cuộc sống quanh ta. Dễ thấy nhất là những người hành nghề đâm thuê chém mướn, đao phủ, đồ tể, đầu trộm đuôi cướp .v.v… sớm muộn rồi cũng bị trả báo đền mạng, oán thù chồng chất, vào tù ra tội. Nếu không thì cuối đời họ cũng phải đối diện với cận tử nghiệp kinh hoàng, những việc ác đã làm sẽ hiển hiện trước mắt, họ vẫy vùng giãy giụa trong tuyệt vọng và rơi vào địa ngục.

Nhất là những ai nặng nghiệp giết hại thì những oan hồn của các sinh linh vô tội oán hận ngập trời luôn quanh vây, chờ chực đòi mạng và chắc chắn là phải chờ đợi những quả báo bất an. Không riêng gì Cunda, trước khi chết hiện nguyên hình con heo đang bị giết hại, vùng vẫy kêu la thảm thiết mà những người khác cũng chịu quả báo tương tự.

Những việc ác mà chúng ta đã làm trước đây vẫn còn đó, không mất. Trừ khi người ấy biết phục thiện, làm nhiều hạnh lành may ra mới chuyển hóa được phần nào. Vì thế, hãy chọn cho mình một nghề mưu sinh lương thiện, tránh xa các điều ác để hiện đời được bình an và đời sau nhẹ nhàng, thăng hoa hơn.