Sự Giác Ngộ Của Một Cá Nhân Này Có Giá Trị Hơn Sự Giác Ngộ Của Một Người Khác Hay Không

 

Tất Đạt Đa theo học với hai Đạo Sư đầu tiên trên con đường tầm đạo mong đạt Niết Bàn.

Arada Kalama đã dạy ông Akimcanya Ayatana, “Kinh nghiệm về hư vô.”

Udraka Ramaputra đã dạy ông Naiva Samjna Asamjna Ayatana, “Kinh nghiệm về sự vô thức có ý thức.”

Tất Đạt Đa nhận ra nhiều khiếm khuyết trong cả hai bài giáo huấn này.

Ông ngồi xuống, tự tìm ra sự giác ngộ cho riêng mình, và trở thành một vị Phật.

Sự giác ngộ của các vị thầy của ông không phải là sự giác ngộ của ông.

Sự giác ngộ của ông không phải là sự giác ngộ của các vị thầy của ông.

Sự giác ngộ của một cá nhân này có giá trị hơn sự giác ngộ của một người khác hay không?